Sức mạnh của nghệ thuật ghi chú bằnghình ảnh
Sức mạnh của nghệ thuật ghi chú bằngimage
Làgiáo viên, có lẽ chúng tôi sẽkhôngcó khi nàobiết đến được chiều rộng và chiều sâu vềảnhhưởng của những gì chúng tôi có lên học sinh, nhưngđôi khichúng tôi thấy thật may mắn khi nhận ra rằngvừa mớisan sẻcho những đồng nghiệp một cái gì đó có giá trị. Thậm chí còn thú vị hơn việc tìm ra những gì đồng nghiệp có, và lần lượt, làchia sẻkỹ thuật,công cụcho học sinh của mình.
Tôi hoàn toàn ủng hộ việclàmkỹ thuật ghi chú bằngimagetrong lớp học kể từ khi tôi tình cờ gặp một tác giả kiêmxây dựngquyển sáchThe Sketchnote Handbook( sổ tay phác họa), Mike Rohde,cáchđây khoảng hai năm. Là một chuyên gia về nghệ thuật sơ cấp, tôi thấy rằng, sau khi áp dụng kết hợp sách kỹ thuật vào vào chương trình dạy ở lớp,làmhình ảnhkhông khó khănđểthống kênội dungvà việc hiểu đúng cho học sinh mộtphương thứctự nhiên. Trẻ em thường học vẽ trước khi họcviết, và những bức tranh phản ánh chúng nghĩ vềthế giớinhư thế nào
đãcó một thế hệ trướctham khảovềthể loạicủa kỹ thuật này bằng nhữnghìnhvẽ nguệch ngoạc, nhưng đó chỉ là mới bắt đầu của sựcải thiện. Mộtlý docủacông cụhữu hiệu này- là nólàmviệc kết hợpimagevàbài viếtđểsử dụngnên ý nghĩa của thông tin diễn tả bằng lời nóitốtthông tin căn bản bằng văn bản-
Tôi quyết định tạo nêncải thiệntrong việctác độngvàlàmcáckĩ thuậtnghe trên nền tảng bản lên các học sinh nghệ thuật cấp tiểu học. Khoảng hai năm trước, tôiđangcung cấpcho các đồng nghiệp ởnơitôi sống những hội thảotiến triểnchuyên nghiệp bằngkĩ thuậttóm tắt và đọcviếtđểlàmtăngnhận thức của họ vềphần mềmđọcviếtnày. Và chính sự hợp tác nàyđanggiúp chocácgiáo viênởhoàn cảnhdạy bảođặc biệt,tốtnhữnggiảng viênở các trường cộng đồng, và cả nhữnggiảng viêntừ tiểu học đến trung học đềuđủ sứchiểu đượcbài viếtvà áp dụng ở nhiềumức độ
Ghi nhớ mộtphương thứckhoa học
Nhờ có khoa học mà sựthành đạtcủa nghệ thuật ghi chú bằnghình ảnhquay trở lại.hìnhHưởng Ưu Việt củahình ảnhlàmcho chúng tacó thểnhớ cácimagetốthơn và lâu hơn là ghi nhớ từ ngữhayvăn bản. Nếu một học sinh chỉ đọc văn bản, thì chắc rằng 3 ngày sau, cậu ta chỉ nhớ được 10% thông tin mà cậu tavừa mớihọc- nhưng nếu thêmhình ảnhvào văn bảnsẽ làmtăngnang lựcghi nhớ lên đến 65%. Thuyết mã kép cho rằng não của chúng tagiải quyếtvà chứa thông tin vềimagekhông giốngvới thông tin bằng lời nóihayvăn bản. Khi học sinhlàmhình ảnhkèm văn bản để ghi chú, điều đóđáp ứngcho chúng haicách thứcđểsử dụngtăng trưởngthông tin, và nhớ gấp đôi.
Tuy nhiên, khi tôi lầnđi đầubiết về ghi chú bằngimage, mộtgiáo viênsống trong tòa nhà tôi ởđangáp dụng cho học sinh bằng những bức vẽ nguệch ngoạc, và những học sinhkháclại cho rằng chúng sẽ gặprắc rốiđối vớiviệc vẽ của thầy
nguyên dolạikocó nhiềugiảng viênđáp ứngnhững ý kiến này cho học sinh? Vàcần thiếtlànguyên docác học sinh lại bị khiển trách về những bản năng tự nhiên của chúng khi ghi nhớ bằng mắt
Một bứcảnhcó giá trị như một ngàn từ ngữ
Mộtkinh nghiệmgần đâyvừa mớigiúp tôi nhận ra được sựảnhhưởng mạnh mẽ của việc cộng tác và lãnh đạo củagiáo viên. Tôiđãgặp cô G, người mà dạy tiếng anh tại trung tâm Juvenile Detention ở Wauwatosa, Wis., trong suốt thời gian tôisử dụngviệc tại xưởng vào mùa hè này. Cô ấyđãmời tôi đến lớp của cô ấy để dạy cho học sinh của cô ấy về công nghệ theocách thứcđơn giảnnhất
Có khoảng 12 người trẻ tuổi sắp xếp và lênkế hoạchđểvạchnên cuốn “bên ngoài ranh giới” của Beverley Naidoo, một tập thơđo đạtnhững câu truyện ngắn về tình trạng phân biệt chủng tộc ở Nam Phi.so vớilớp này, họcó thểđọctovà vẽ ra nhữnghìnhvẽ phác học lên bảng . Cô G, nhẹ nhàngkhuyến khíchcác học sinh- về tất cả nhữngkhả năngvềnang lựcđọc hiểu, từ tiểu học đến trung học- khi chúng gặpnan giảiởcáchđọc những cái tênhaynhững từ khó. Khi cô ấy đọc xong một bài đọc, cô ấy sẽ hỏi ” điều gìđangxảy ra và chúng tađủ nội lựcvẽ ra được bứchìnhnào để hiển thị điều đó?”
Với những gì ghi chú được từ trên bảng trong bữa học trước của cô G. Tôi nhận ra rằng Cô Gđãdạy cho học sinh của cô ấy một vài kỹ thuật vềcáchlàmđồ họa của tôi. Chúngđãtận dụng đượccáchsử dụngimageđể giao tiếp bằng những cảm xúc và nhận thứckhó khănhơn. Chúng cũng nhận đượcưu điểmcủa việcsử dụngcáchđánh dấu bằng số để diễn tảmối quan hệcác nhân vật và những từ đượcsử dụngvà các dòng thêm vào đểlàmrõ nghĩa mà của nhữngimagemà chúng vẽ. Chúng thậm chí cònsử dụngnhữngnguồngốckhông giốngnhau để nhấn mạnh tầmcần kípcủa ý chính và những từ ẩn dụ để chỉ ra rằng aiđãnói cái gìhayđểcung cấpý nghĩa hoặc những chi tiết của ý.
Trong khoảng 45 phút đó, người bắt đầuđãtrở thành người truyền năng lượng và âm thanh vào lớp. Phầntohọc sinhchuẩn bịđể đọclớnmột đoạn trích củaquyển sáchtốtviệc đề nghị chúng đưa rahình ảnhnêu lên đượccuộc sốngở trong đoạn văn đó. Bộc lộ tínhcách thứcmột mình, chứng minh nhận thức,haysự hứa hẹn đầy tự tin đềuđủ sứcnhìn thấyđược thông qua người cho điểm minh bạch. Học sinh, nếu chúngkomuốnsử dụngnhững văn bản, chúngluôn luônđủ sứcsử dụngnhữnghìnhvẽ do chúng nghĩ ra. Việcphát triểntừ vựng bằnghình ảnhthì chỉ giống nhưlàmgia tăngkhả nănghọc từ vựng bằngcách thứcđọchaylàmvăn bản- và điều đó giúp học sinh luyện tập trong việc ghi nhớ
thành đạtcủa việcsử dụngghi chú bằnghình ảnh
Lớp học vừa qua như một lời nhắc nhở tôi rằng ghi chú bằnghình ảnhcung cấpnhiềunang lựcvô tận cho nhiều học sinh như học sinh thuộc dân tộc thiểu số, học sinh bị tự kỉtốtnhững học sinh bị rối loạn vềhình ảnhhaysang chảnhchứng có đọc, và những người học Tiếng anh- nếu chúng ta cài đặtphần mềmnày vào những hộpphần mềmvới nghĩakhông giốnglà để chứng minh sự hiểu biết của họ
Mộtphần mềmtrợ giúpđọc như là ghi chú bằngimageđủ sứctrợ giúpcho việc học trong lớp và thậm chí cònlàmgrow upsố lượngnhững học sinh bị giam cầm, những học sinh mà chống lạigiáo dụctốtkhông? Cô G cho biết: Kể từ lớp họcđầu tiên, cô ấyđãsử dụngghi chú bằngimagenhư là một phần thiết yếu trong việcgiúp đỡhọc sinh của cô ấy học từ vựng từ nhữngcuốn sáchmà chúng đọc và đưa cho học sinhví dụđể trả lời trong phầnviết, bằngcáchsử dụngimagelàmcâu trả lờiđầu tiênđể giúp chúngý thứcsâu hơn và giao tiếp cụ thể hơn. Một người học Tiếng anh, người màkothíchviếtcácdiễn dãitừ vựng sẽ thích vẽ ra theocáchhiểu của cậu ta hơn vàcó thểdiễn dãibằngimagemộtcách thứcchính xác.
Khi dạy cho học sinhcáchlàmimageđể ghi chú.quan trọnglà tìm ra một khoảng an toàn cho học sinh để chúngđủ nội lựctự nhận thức về rủi ro và thửsử dụngchúng. Tại xưởng, tôiđangnhận ra rằng trở ngại chính củagiáo viênlà ngại vẽ. Cácgiảng viênthườngsử dụngcâu ” thậm chí tôikhôngthể vẽ được lấy những dấu đánh dấu”, nhưng tôikhuyến khíchhọ và chỉ cho họ thấy rằng thật ra sẽtốthơn nếu học vẽdễ dàngbởi vì điều đókhôngcó nghĩa là vẽ theo nghệ thuật mà là ý kiến. Nếu mộtgiảng viêncóđủdũng cảm để bước đến bảng và vẽđơn giảntrong khivẫnnói những gì mà cô ta cần chohìnhvẽ, thì điều đó cũng cho phép học sinhsử dụngđiều tương tự
Tác giả Margaret J. Wheatlyviếtrằng ” Người dẫn đầu là người … Có nhiều niềm tin với co người hơn những gì họsử dụng, và… Người nắm giữ cơ hội là người biếtphương thứcnắm giữ các cơ hội đóquá đủlâu
hình ảnhđượcđáp ứngbởi tác giả
Sherill Knezel là mộtgiáo viênhội họa và ghi chú bằng đồ thị,sử dụngviệc tại trường học cấp quận Wauwatosa ở Wisconsin từ năm 1992. Cô ấy dạy ởcấp độcơ bản và là một thành viên của trung tâm đào tạo chất lượng giảng dạy cho cộng tác viên
Discussion about this post